Thứ Năm, 12 tháng 10, 2006

...de gio cuon di

Viết thay cho các bạn 03BC tặng bạn Thọ


Hôm thứ 3 tuần này, mình chợt giật mình khi nghe bạn Thọ gọi tên trên đường Điện Biên Phủ. Nhìn vẻ già dặn và hơi trầm ngâm của bạn Thọ, mình biết trước mắt mình ko còn là lớp trưởng nói ko ai nghe, ko nói thì người ta càng làm tới dữ hơn nữa...mà là 1 con người đã trải qua nhiều gian truân để tồn tại. Có lẽ mình ko nịn bạn Thọ vì có nịn thì cũng được gì đâu. Mình được bạn Thọ cho biết sau khi tốt nghiệp 03BC, gia đình bạn Thọ đã gặp nhiều tai biến, cha bị tai nạn giao thông, em thì bị bệnh thận nặng, cả gánh nặng gia đình đè nặng lên vai bạn. Ko cần nhiều lời lẽ hoa mỹ để minh hoạ, cả hình hài khắc khổ, phong trần của Thọ đã là 1thước phim sinh động. Trong thời gian vất vả tưởng chừng đôi vai ấy đã gục ngã thì thần số phận đã mở lòng mỉm cười với bạn. Thọ luyện thi chỉ trong 2tháng_2 tháng ko phải ở lò luyện thi hay trung tâm chất lượng cao mà là ở xưởng ghe_một nơi đầy mồ hôi và nước mắt tại nơi được mệnh danh nghèo nhất xứ Việt : miền trung. Vậy mà khó khăn gian khổ ko thể khuất phục ý chí muốn được học, được thay đổi trí tuệ của bản thân để thay đổi gia đình, xa hơn là thay đổi vận mệnh của 1 miền quê nghèo, Thọ vào đại học. Tôi hi vọng là Thọ sẽ tốt nghiệp với tấm bằng kha khá để vượt lên số phận của mình. Khi tôi gặp Thọ, bạn đang đi đến toà tổng giám mục để làm thủ tục xin học phí. Và điều cuối cùng tôi muốn nói với tất cả các bạn 03BC là: "Chúng ta có làm được gì ko để giúp ước mơ của bạn Thọ thành hiện thực" .Tôi biết các bạn cũng gặp khó khăn trong cuộc sống, nhưng hãy đừng chai lỳ, vô cảm trước cái đẹp.


Tôi ko hi vọng mình sẽ làm nên 1 điều gì to tát, tôi chỉ mong muốn lớp 03BC của mình có dịp để quay trở lại thời gian đẹp nhất của chúng ta bằng cách quan tâm đến nhau hơn.

1 nhận xét:

  1. Sao ba` tinh cơ` gap dc hay qua vay! Ban Tho gio` o dau, co giu dc llac ko??

    Trả lờiXóa