Thứ Năm, 22 tháng 3, 2007

Va niem tin da dang ve nguoi...

Trong những cơn mưa mà tôi đã từng băng ngang qua, thì chưa bao giờ có mưa nào ấm áp như thế. Đường thật dài, thời gian như ngừng trôi, chỉ có tôi và ... mênh mông giữa màn mưa và câu chuyện ko đầu ko đuôi. Tất cả như một chỉnh thể hài hòa giữa không gian, thời gian và hai con người tuổi thanh xuân...hợp thành 1 bản tình ca trong mưa. Trái tim tôi tuy ko lạnh lùng và chai cứng như 1 người từng trải mọi đắng cay cuộc đời nhưng cũng đã ko còn là 1cô bé. Tuổi mơ mộng cũng đã qua (dù đôi khi tôi vẫn lầm lẫm giữa thực và hư). Tôi từng mất đi niềm tin khi tình yêu thứ nhất rời bỏ tôi đi, khi ước mơ lớn nhất đời tôi tan vỡ như bọt biển ( tính đến giờ phút này), khi tôi thất vọng bởi quá tin vào miệng lưỡi của những người mà tôi gọi là người thân thương... Người ấy bảo tôi sao ko hy vọng, tiếp tục theo đuổi những ước mơ khác, to lớn , hoành tráng hơn. Tôi chỉ nói đùa (cũng chưa hẳn là đùa, đợi hồi sau mới rõ) là người ấy chính là ước mơ của tôi và tôi muốn mãi mãi mơ giấc mơ ấy. Người ấy lại nói : em đã có ước mơ và ước mơ đó đang từng bước là sự thật. Liệu tôi có xem đó là "tham vọng" trong cuộc đời mình ko? Dù tôi hiểu rõ, tôi cần, muốn, phải có, cố gắng giành giật bằng mọi khả năng để vươn cao,xa hơn nữa những gì mà người khác thấy ở tôi. Một con người nhỏ bé có những ước mơ khổng lồ . Hay đó chính là nguồn "dinh dưỡng" của cuộc sống tôi chăng? Nên tiến hay nên lùi trước số phận khi tôi chẳng biết ngày mai của mình thực sự sẽ ra sao, cái gì bảo đảm cho ngày hôm nay còn nguyên vẹn đến mai. Ví dụ như con suối gần nhà tôi, cách đây 5-10 năm, nó hãy còn trong xanh, sạch sẽ, chảy rì rầm cả ngày lẫn đêm một dòng nước mát ngọt ; bây giờ thì ... ì ạch rôi với những rác cùng bao thứ chất thải bẩn thỉu nhất do con người chế tạo nên. Vậy mà người ta bảo rằng đó là kỳ tích, kỳ quan...của 1tỉnh công nghiệp trọng điểm. Wow, khi niềm tin đã trở lại thì sức mạnh phê và tự phê cũng trở về dào dạt trong con người bé nhưng ko nhỏ này. Hi vọng là 1 ngày ko xa tôi sẽ vựơt lên chính mình để ngày hôm nay hơn ngày hôm qua, ngày mai phải hơn hẳn ngày hôm nay...

Thế giới thật rộng lớn và có nhiều việc phải làm!