Thứ Hai, 29 tháng 1, 2007

Sang chom lanh @ --

Việt Nam, những ngày đầu mùa khô bất chợp se se lạnh, cái lạnh ko làm cóng người, ko làm người ta sợ ra đường mà còn tạo ra không khí nô nức được đi dạo, được hoạt động mà ko phải đẫm mồ hôi. Vậy là tủ áo khoát của mình có cơ hội để trình diễn rồi. Nhiệt độ 18-20oC, là niềm ao ước của những ngày hè ôi bức.Phải chi ngày nào ở VN cũng như thế thì hay biết mấy nhỉ? Chợt nhớ đến mẩu tin tức vừa đọc được hôm qua: trái đất đang nóng dần lên và có nguy cơ tối đi. Vậy là sẽ có 1kỷ băng hà thứ 2 và 1 trận phu trào núi lửa chăng? Ôi sự giận dữ của thiên nhiên làm con người bé nhỏ nhưng can đảm phải rung rẫy. Mình đã thoát ra được ngày u uất bởi ám ảnh của không khí tang lễ. Dạo này mình hay suy nghĩ lung tung quá, cứ như ngày mai tận thế đến nơi vậy. Cũng 1 tuần rồi ko có entry nào, cũng chẳng có gì đặc biệt để viết. Chỉ là tuần rồi mình cực ngoan, ko đi học thì ở nhà, ko ở nhà thì ra cửa hàng phụ ba,... chỉ có ngày thứ 7 là đi chè chén với mấy đứa bạn và ông thầy Marketing hơi bị trẻ và đẹp giai, hát hay, múa hổng biết thế nào (hihi). Giọng ca Chaien của mình song ca với thầy bài How can I tell her nữa mới khiếp. Ạc ạc. Buồn cười nhất là nhỏ bạn dẫn theo lão ông xã người Singapore của nó, chời ạ, cô bé 26 cưới ông già 62, nhìn so le kinh(cái này mình chỉ đoán tuổi thôi). Lão ta khoe giàu, nổ đâu đâu đụng nóc luôn vậy mà hổng có khả năng chi trả cho cái bill bé xíu! Người Sin gì mà nói tiếng anh trớt quớt cùi bắp... Thôi mình ko tám chiện thiên hạ nữa (đây vốn ko phải là nghề của nàng mà). Chỉ nêu ví dụ để minh họa cho câu nói của mấy người đàn ông nước ngoài mà mình tình cờ nghe được: con gái VN ham tiền quá!. Nghe sao đau xót quá. Đã có ko ít người nước ngoài đến VN rồi nhận xét thế, và cũng ko ít người VN oánh thẳng vào mặt những người phát ngôn bừa bải trên (mình cũng vậy thôi), nhưng ...giá như những người VN còn lại đừng quá tham tiền mà đáng mất tự tôn của mình như vậy.