Thứ Năm, 12 tháng 7, 2007

ráng chiều




Trong phút chốc, bầu trời sầm tối bỗng được nhuộm sáng rực rỡ bởi màu vàng cam lỗng lẫy. Ánh sáng đẹp mong manh ấy bừng lên soi rọi khắp nơi như lời báo hiệu một ngày đầy nắng đã kết thúc, nhường chỗ cho bóng đêm.Chỉ chưa đầy 5' nhưng sao thứ ánh sáng ấy lại đầy năng lực huyễn hoặc đến thế. Như một con người rút hết hơi tàn để sống trọn phút cuối, trao trăn trối cho con trẻ để sự sống được nối tiếp từ cái chết, để rồi cái sống lại nuôi dưỡng cái chết,...vòng đời lại quay đều. Trong bánh xe bất tận ấy, có những phút giây ngắn ngủi nhưng đầy ý nghĩa mà có thể cuộc đời lắm chông gai sẽ làm ta xao lãng. Giống như câu chuyện:

-Con trai: Bố này, một giờ làm việc của bố giá bao nhiêu?

-Bố: 15$ con ạ.

-Con trai: vậy bố cho con 10$ nhé, vì con chỉ có 5$.

Có bao giờ trong cuộc đời này chúng ta bỏ qua một khoảng khắc mà từ đó chúng ta có thể hiểu hơn người thân yêu của mình và để tình cảm của họ được vỗ về? Thật sự là sẽ có, nhưng hãy để nó dừng lại ở mức có thể chấp nhận được. Đừng để khi thời gian trôi qua, một khi hối hận chỉ còn có thể là "ráng chiều"

Thật là một buổi chiều đặc biệt khi ráng chiều của một ngày xanh trong, mát lành lại có cầu vồng xuất hiện. Giữa bầu trời đầy vàng mỡ gà thì 7màu của cầu vồng trở nên thứ ảo ảnh xa xăm. Giây phút bừng lên rồi chợt tắt có thêm 7sắc của hy vọng, niềm tin, của sự hồi sinh như báo hiệu cho điều tuyệt diệu của tạo hóa sẽ đến, sẽ ban phước lành cho khắp nhân gian.

Tình bạn,tình yêu, tình thân với những cung bật thăng trầm sẽ có lúc vơi, lúc đầy, duy chỉ có lòng người với sự bao dung,lòng tin, sự chân thành...là miếng băng dính y tế có khả năng bất tận của nó "hàn gắn" mọi khoảng cách. Hãy trải rộng tấm lòng mình ra để trao và đón lấy tình yêu để sự tồn tại hữu hạn của cuộc đời mang đầy đủ nhất ý nghĩa của nó.