Chủ Nhật, 7 tháng 10, 2007

Đà Lạt mộng mơ...




Wow, vừa từ ĐL về cách đây 2h. Mệt lả, buồn ngủ, bụng cồn cào...vậy mà cái tay vẫn gõ được. Có quá nhiều hình hot, mai post lên flickr vậy. Bi h đi ngủ. Mai viết tiếp...

Du hí ĐL ko có người iu, cái đầu cũng minh mẫn, lý trí hơn, ko trượt vào những giấc mơ dài (chỉ bị chụp ếch ở thác Damri lúc đang quay film dòng nước, xén chút nữa là rơi con HTC của mình xuống vực rùi, mô phật).Có thể chia cuộc đi này thành những trường đọan vui buồn nẫn nộn như sau:

1.Xe bết:

Bết là vì khi leo lên xe thì chỉ còn 2ghế đủ cho 2chị em. Đừng tưởng thế là ngon ăn. Ngồi được 10-15' thì tài xế bảo xe hư, chuyển xe khác. Ba chân bốn cẳng chạy sang xe khác giành chỗ, quá mừng vì có chổ ngồi. Hả hê được 10' thì tài xế lại kêu chuyển tập hai. Hú hồn vì cuối cùng ở xe thứ 3 mặc dù ít ghế hơn nhưng cũng có chổ ngồi ko phải đứng (share ghế với người khác mừ). Bết nữa là đi ngay tháng an toàn giao thông, mức phạt tăng gấp đôi, ba lần nên bus chỉ dám lết cả đọan đường từ SG->ĐL. Tới nơi thì đồng hồ gõ đúng 1h sáng. Đã vậy cái Dona Villa mới tinh tích taxi cũng pó tay, tìm mãi mới thấy nó nằm ở nơi đúng với từ khỉ ho gò gáy luôn.

2.Đả đảo vnm:

Trời ạ, cho người ta đi họp ở tận chổ đèo heo hút gió mà lại chẳng chuẩn bị phòng gì hết tráo, đến nơi thì bảo hết phòng, bắt mình ngủ chung phòng, chung giường nữa mới ghê với 1bà cô miệng nam mô mà...toàn chơi sốc óc.Còn thằng em thì ngủ nhờ phòng người khác.Lý do vì nhiều người mời 1mà đi 2-3-4-10 người (há có phải bắt mình chịu đổ vỏ cho thằng khác)Tất nhiên mình đả đảo, đả đảo kịch liệt bằng 1tràng ngôn từ văn học.Nhưng cuối cùng thì cũng thua cuộc thôi, chả nhẽ 1h30 lại đi lang thang mướn KS? 2h sáng mới được ngủ. 5h30 thức dậy đi tới đi lui đợi bà cô ra khỏi WC để mình có nơi giải tỏa nỗi buồn sinh lý. 6h cô ấy ra nói "Dậy sớm đi ăn sáng đi con", vừa nhào tới WC thì cô ấy đã nhanh tay đập cửa trước mũi mình, thế là cắn răng đợi...6h30, WC đã thuộc về mình, hic hic, mừng đến rơi nước mắt.

Theo lịch trình, 7h30 AM họp, nhưng thực tế phủ phàng hơn, dời tới 1h30. Vậy là cả buổi sáng lang thang cơ nhỡ. May là có đoàn TN cho có giang đi chợ, đi Dinh3, đi Hồ Tuyền Lâm. Hết buổi sáng trong sự vui vẻ, lẫn ... Trưa, đoàn này về trễ (một phần do mình mê shopping, so sorry). Cơm canh chẳng những nguội lạnh mà còn le hoe vài cọng rau, hix hix, ăn chay 1bữa vậy. Kêu trời thêm lần nữa, biểu ngừi ta lặn lội mấy trăm cây số mà chứ hề chuẩn bị ăn ở gì tráo.Ăn xong, cô ấy bảo cô để cửa để con vào ngủ, nhưng bực thì làm sao ngủ???

3.Café Thanh Thủy

Trưa, buồn bơ vơ trên đồi chó ăn đá chụp vài ảnh hoa dại, có xe của đòan ĐN đi ngang, 3anh chàng rủ đi café, sẵn buồn thế là leo lên đi luôn. GS ĐN có hơn gs BD, trẻ, vui vẻ hơn hẳn. Tếu táo 1hồi cũng đến 2h trưa, cuộc họp đã bắt đầu hơn 30', trễ, đi vào phòng họp như đi ăn trộm. Họp, mọi thứ đã có trù bị sẵn chỉ còn duyệt chiếu lệ nữa là ok. Kết thúc buổi họp mỹ mãn, chẳng ai ý kiến ý cò gì tráo, dừng như ai cũng mong ngóng được đi ra ngoài hít thở không khí đặc sản của ĐL. Chấm hết lịch trình làm việc. 5h, theo lịch, 6h ăn buffer ngoài trời. Chán, kêu taxi ra chợ ngó nghiên sướng hơn. Định thuê xe máy thế mà cô tiếp tân để chìa khóa đâu mất, tìm hoài ko ra, ko thì tha hồ vi vu. Đi chợ, mua sắm đủ thứ len về đan móc và quà cho cả nhà. Vào XQ, nhìn những bước tranh thêu tay tỉ mỉ và nghệ thuật, nghe hạc giao hưởng êm dịu, tâm hồn thật thanh thản, thật tuyệt vời. Ấn tượng nhất là trong quyển lưu bút, có 1anh chàng nước ngoài đề " Beautifull art and price". Tranh đẹp, ti tế nhưng giá thì lên tới trời. 8h, trời se lạnh, tranh thủ mua 1khăn len choàng cổ, mua thêm 1củ khoai lang nướng cho vào túi lâu lâu sờ đến cho ấm người. Hồ Xuân Hương về đêm đèn đóm phản chiếu trên mặt hồ lung linh như vì sao, mưa bụi lất phất khiến cho những đôi đang yêu có cớ nép sát vào nhau. Taxi 1vòng quanh hồ để thưởng thức hết vẻ đẹp ấy, tâm hồn bình tặng như mặt hồ.

Nghe đâu café Thanh Thủy định xây 3tầng trên HXH nhưng bị dân tình phản đối dữ dội, nếu ko thì mình làm gì còn được thưởng thức cảnh đẹp bờ hồ và nhâm nhi trà Ô Long nóng hổi nữa.

4.Café ma:

Ông taxi giới thiệu ở ĐL có 1quán café còn đẹp và nổi tiếng hơn cả TT, dân chúng xa gần hay tìm tới, máu tò mò nổi lên thế là đi. Từ HXH, chạy ra Dinh 3, chu choa, đường tối um, quán "Cung tơ vàng" nằm trên đồi, nhấp nháy mấy ngọn đèn xanh đỏ tí ti. Có người cầm đèn pin để soi đường lên đó. Lần hồi với chiếc đt cuối cùng thì cũng tới nơi. Hỡi ôi, quán bé xíu xiu,chỉ có vài bóng đèn dầu,trước cửa đề bảng "Đề nghị quý khách tắt đtdđ, nói khẽ tránh làm ồn", có 1cô vừa đàn vừa hát nhạc Trịnh. Căn phòng chật ních người, vài nhóm lên đến quán mục sở thị rồi tự rút lui trước vẻ liêu trai ma quái ấy. Xuống đến đường chính, vài nhóm người bị taxi thuốc y như mình, nhìn nhau cười và rút máy gọi taxi khác quay về HXH. Thế là giành taxi với nhau. Về đến HXH, cả bọn lại gặp nhau trong café Thanh Thủy, lại cười với nhau vì cái sự quê của mình.

Trong 1ngày, ngồi ở 1quán ở cùng 1chỗ 2lần, nghĩ cũng vui, đi lòng vòng rồi lại quay về điểm xuất phát. Tuy xa mà gần, tùy gần mà xa.

5.Thác đọa đày

Trên đường về, theo hẹn thì mình sẽ ghé ngang Madaguot thăm MHạnh, nhưng do đi chợ sáng tha về nhiều đồ hàng bông, lại đèo bồng thằng em, nên đi về thẳng BD (có giang xe TN lần nữa, ngại kinh khủng khiếp đảm). Đi thác Damri, leo cầu thang bộ trơn ướt xuống dưới, hồn bay phác lạc, hic hic, thật tội cho kẻ sợ độ cao như mình, tay chân lẩy bẩy như bà già chống gậy. Xuống đến nơi, hí hửng chụp hình, quay film ko để ý đến dưới chân đầy rêu, làm cái ạch, có cả 1clip đang quay giữa chừng tối thui vì bị ngã. Thế là chân lại run , ríu lại, mặt mày tái mét, bò lết lên cầu thang mà bụng chỉ biết cầu trời, khấn phật.

Đi từ 7h sáng, 7h tối mới tới nhà sau những hồi vãng cảnh. Đói, mệt rã rời, tay chân như của ai đó chứ ko fải của mình, tắm rữa, ngủ 1giấc thật ngon lành. Có lẽ đây là lần đi ĐL vui và tếu nhất của mình, tạm biệt đồi thông, tạm biệt bờ hồ, tạm biệt se se lạnh (mình hay đùa là cám ơn lạnh).