Thứ Bảy, 5 tháng 5, 2007

Mang cut




Trái măng cụt xanh trờn này có 1vinh dự rất to lớn là do nhiếp ảnh da Sờ Lê Hạnh chộp được trong chuyến thực địa tại quán lẩu Đuối. Hi hi, đúng là chỉ có ở BD mới có thể sản sinh ra được những trái măng cụt đẹp đẽ và ngọt ngào như thế. Vậy mà dân Sì phố nỡ nào me chúng thấy ghê, hổng biết chụp hình thằng nhỏ như dzị nó có mắc cỡ mà nhớn hổng nổi không? Nếu mà nó chai luôn chắc phải mang ra mần gỏi măng wé. Mà cái giống cây này cũng ngộ, trái chín mắc mỏ ko nói, trái xanh (loại chỉ dành riêng để mần gỏi) thì càng đắt đỏ hơn hẳn. Nhắc đến gỏi là tâm hồn ẩm xực của nàng Chuột lại xao xuyến ko ngủ yên. Đặc biệt là với món gỏi được xem là đệ nhất khó thực hiện và tốn kém nhiều hình lãnh tụ nhất. Ai còn trinh nguyên với món gỏi măng cụt này (theo cách dùng để gọi những người chưa biết gì về cái nì) thì liên lạc với Chuột gấp, để ko kéo mùa măng đi qua là có hối cũng chẳng kịp nuốt nước ...

Lẽ ra post cái ni lên từ mấy răng rồi, nhưng răng chừ bạn Chuột bận đọc cho xong The Da Vinci code nên bi chừ mới có cái entry nì. Mật mã Da Vinci ai chưa đọc chưa thể nào gọi là người yêu truyện trinh thám( nói nghe hay thật chứ tớ cũng vừa mượn được thôi, trễ nhưng còn hơn ko). Thật xứng với danh tiếng Best seller, và cũng đáng để bạn Hà đứng mòn vẹt cả một góc nhà sách Ng Văn Cừ để coi cọp hết quyển ni.