Thứ Ba, 9 tháng 10, 2007

Bệnh




Cơn bệnh kéo đến, đánh mình ngã quỵ, nhưng có lẽ nó đã được báo trước. Cổ đau rát, miệng khô khốc,mũi thò lò , hix hix, nói chuyện cũng khó khăn, vậy mà tối qua còn đi karaoke ho mấy bài . Vui mà. Dạo này mình ham vui quá, cả tuần chỉ nhong nhong ngoài đường. Thế là dành 1tuần để nghĩ dưỡng vậy, hehehe. Tuần sau lại ham vui tiếp. Hy vọng học kỳ mới ko có những bố già khó khăn (để có cơ hội chuồn í mà). Mình đã giao kèo với MHạnh cùng đi học ngoại ngữ, có lẽ MH xuất hiện trong thời gian này là 1dấu hiệu của những thay đổi tích cực.

Đọc blog của THạnh về báo TT,ANTG,TP,TN... tự nhiên tò mò nghía thử vào 1trang ANTG, cái tít đập vào mắt mình đầu tiên "xin đừng bôi bẩn tiếng Việt" nói về thư pháp tiếng Việt (ông í tưởng chữ quốc ngữ có từ 4000năm trước và do con cháu Lạc Hồng tạo ra í, rõ lắm chuyện, viết theo kiểu tây kiểu tàu thì đều là chữ vay mượn 1giuộc). Mà cái chữ có xấu hay đẹp thì chỉ như bức vẽ ko hơn ko kém,thì cũng có người vẽ đẹp người ko chứ, làm sao cấm được ngừi ta vẽ?Bỗng mình cười 1mình, sao những nhận xét trong blog Hạnh lại đúng thế! Mượn 1câu nhà phật để nói vậy "Sắc sắc không không, không tức sắc, sắc tức không". Mọi vật trên cõi đời này làm gì có tính tuyệt đối. Có những lời phê bình để tốt hơn, cũng có thứ làm tình hình xấu đi, và cũng có những câu có cũng như không. Chán thật!

______________________________________________________________________________
ĐÃ ĐẾN LÚC LÀM HẾT SỨC