Thứ Ba, 6 tháng 3, 2007

Phep mau o trong chinh ban than moi con nguoi

Vừa xem xong film "Quyền năng của Bruce" có câu nói ấy. Nội dung đại loại là có 1anh chàng cầu chúa được làm chúa trong 7ngày. Thế là anh chàng hài hước, tốt bụng nhưng bị cái là hậu đậu gặp vô số rắc rối từ đây -->vụ này là môtíp rồi, miễn bàn tiếp. Khi cô người yêu bỏ ra đi thì dầm mưa ra đường mà cầu chúa được trở lại phình phường và được quên đi tất cả mọi chuyện hay vui. Vèo 1 cái, ánh sáng choé lên, anh chàng nghĩ là chúa xuất hiện nhưng...tèng tèng, 1 chiếc xe tổ chảng tông thẳng vào...màn hình tối thui. Rồi lại sáng rực rỡ như trên thiên đàng, trong lúc chàng Bruce ngỡ ngàng ,chúa bảo rằng: cầu nguyện trên xa lộ là thế đấy con! Chia đôi chén soup có thể là trò ảo thuật nhưng 1con nghiện trẻ quyết tâm cai nghiện thành công mới chính là phép thuật. Đúng là văn phong phim Mỹ: gây cười thật thông minh. Hết film. Làm chúa có vẻ không mấy sung sướng và nhàn rỗi nhỉ. Ai nấy đều trông chờ sự cứu vớt, che chở của chúa (nói riêng, và thần linh nói chung) trong khi ấy bản thân mình lại ko làm gì cả --->theo chủ nghĩa triết học Mart thì là duy tâm, ý thức thì ko tạo ra được vật chất. Tuy nhiên, đôi khi cầu nguyện không đơn thuần là xin xỏ, đòi hỏi phi thực tế mà còn là những niềm tin, hy vọng, tình yêu mà con người dành cho nhau mà chúa (thần linh) đóng vai trò cầu nối. Đôi khi chúng ta mong muốn được quan tâm đến nhau vô cùng, khao khát được thực hiện một điều gì đó, được hiểu rõ chính mình, được thoát ra khỏi những mâu thuẫn trong cuộc sống, ... nhưng lại ngại ngần ko dám hành động mà chỉ cầu chúa để điều ấy tự xảy ra. Tất nhiên :

"Muốn ăn phải lăn vào bếp
Không dưng ai dể đem phần đến cho"

Không biết mình có đang tự nhắc nhở mình ko nữa ta. Mình đã bỏ lỡ 1vài cơ hội rất đẹp mặc dù mình ko ngừng cầu xin cơ hội ấy đến và có kết quả như mong đợi. Vậy mà, ... chỉ vì cảm giác sĩ diện, mặc cảm, buồn vô lý_một cách dzô dzuyên ...để rồi e dè, thập thò nhìn cơ hội rôi qua trên kẽ tay. Có nuối tiếc cũng chẳng được gì. Thất bại là mẹ của thành công và có đôi khi chúng ta phải làm bà ngoại hay bà cố cụ kị gì của thành công mới oai chứ. Gừng càng già càng cay mà lị. Ôi, thiên đàng và chúa thì ở quá xa, mà mái ấm và những người thân thì gần bên ta biết mấy.

Mỗi người trong chúng ta đều có phép màu và Phép màu chỉ đến với người biết thực hiện.