Thứ Ba, 27 tháng 3, 2007

thoat 1mon!

Phù, may thật, nhờ chính sách cải cách giáo dục mới tinh, nóng hổi của bác Nhân mà bây giờ học hành thi cử đỡ vất vả hơn trước tỷ tỷ lần. Hoan hô bác Nhân nhà ta dám nói và làm nhé! Chỉ học kỳ trước, các môn như Kinh tế chính trị, Lịch sử Đảng... phải learn by heart thì bi chừ đã được ai có sách nhỏ mở sách nhỏ, ai có sách to mở sách to,... ai có sách nào sử dụng sách nấy. Tất nhiên cái sự mở này cũng có những đòi hỏi khó khăn riêng của nó, nếu ko có sách thì bịa, ai giỏi tán hươu nai vượn theo kiểu nói tầm bậy tầm bạ trúng tùng lung tà la thì điểm cao, ai có lập trường quan điểm quá cấp tiến (hổng hoặc chưa giống ai ) thì còn tùy lòng từ thiện của giáo viên. Mà đề mở thì câu hỏi cũng mở rộng làm gì có trong sách vở mà giở làm gì cho mất thời gian. Hôm qua, vừa thi xong môn Tư tưởng HCM, khiếp thật, người ngộm gì mà tự tinh khinh, chả cần biết đúng đường lối của thầy ko chỉ biết mình đã quăng 1đống những gì bứt xúc nhất vào đó, biết ra sao ngày sau. Trong khi các anh chị bạn học đầy tâm trạng lo lắng, rối ben lòng dạ vì sự lạc đề thì bạn chuột vô tư hất hàm bảo " cái gì đến sẽ đến". Thật thà mà nói thì cũng chả phải anh hùng, anh thư gì, chẳng qua bạn chuột nhà ta nào có đi học được buổi nào trong 60tiết giảng giải quý báu của thầy nên "điếc ko sợ súng" đó mà, khà khà, biết đâu thế lại hóa hay. Sau khi thi xong là buổi liên hoan tất cả vì thành công vinh dự của đồng chí lớp phó VTM dám can đảm đối mặt với hàng trăm thí sinh có giọng hát oanh vàng và thân hình ẻo lả (lắm em còn gợi mở, gợi cảm cúm nữa cơ) trong liên hoan tiếng hát sinh viên (thế mà người vừa béo, vừa híp,hát nhạc san sẻ ước mơ lại giành được hạng 8 cơ). Hoan hô đồng chí Tú đã vì sự nghiệp ăn nhậu mà hy sinh thời gian quý báu đem giọng ca vàng của mình giật lấy 500000đ cho bọn em được 1chầu hải sản. Nói đến cái vụ ăn nhậu là phát bực Mr Vũ điện giật, đã ế bồ mà còn hay cáu kỉnh, khoái cải chầy cãi cối làm cho bàn ăn ai cũng muốn oánh lộn cho ổng im luôn. Thế mà nhờ tiểu thư ta đây ra tay giúp đỡ mai mối, cạch ko thèm mối mai gì nữa, người gì cứng đầu, ai đời có ý trung nhân của mình ở đó mà cứ ra rả, sa sả nói năng lung tung các đồng chí khác phải sùi bọt mép ra hãm phanh bớt mà cũng chả ăn thua đủ. Hic hic, cũng may là tiểu thư đây chưa nổi máu ... nếu ko thì chắc có đại thế chiến. Lần sau ko ngồi kế Mr này nữa cho đỡ tiền mua thuốc an thần. Thôi đi học bài Kinh tế vĩ mô.