Thứ Hai, 17 tháng 9, 2007

Entry for September.

Ngày của mệt mỏi và cáu kỉnh. Cái đầu nặng rĩu, thân thể rũ ra như thi thể...hix hix. Lần đầu tiên mình lớn tiếng nạt nộ người làm như vậy. Tâm trạng mình ko tốt thế mà họ phải là người lãnh hậu quả. Ba cái vô duyên trong một ngày, quá nhiều thứ phải ngẫm nghĩ lại về bản thân mình. Cuộc hội ngộ bất ngờ với Hạnh, những cơn sóng vỗ của 1góc TĐ. Phóng như bay một mình trên con đường rộng thênh, vắng lặng, giáp mặt với những con người lầm lủi khác. Ôi cuộc đời nhỏ hẹp quá.

Sáng, tâm trạng đã ko ổn chỉ gây ra những chuyện bất bình trong thiên hạ.

Trưa, cố làm dịu khí hỏa bằng 1chuyến đi lòng vòng bất tận xung quanh các giá sách lạnh toát của thư viện.

Chiều, cái đầu rỗng tuếch, đang lay hoay định hất hàm lắc đầu khi 1cô mua ve chai ngừng lại. Khựng người đi khi mình trở thành kẻ xấu khi nghĩ ko hay về 1người chân thành, tốt bụng. Chợt cười khẩy khi nghĩ hình như mình đã mắc bệnh tiểu thư. Cũng may, mình biết mình là ai, là cái gì trong thế gian nhỏ bé này. Sự thay đổi ko quá muộn nếu mình biết lựa chọn cái đúng đắn nhất_mặc dù nó sẽ làm mình đánh mất 1thứ hay ho khác. Chả sao cả, cây đời vẫn xanh tươi cho dù lòng người có thế nào.

Tối, tình cờ gặp H. Vui quá là vui mỗi khi gặp H. Tâm trạng mình cân bằng trở lại. Mình cứ như đang sống ở tuổi 18, hồn nhiên, dễ thương...Ko biết tại sao , ở bên cạnh H tâm hồn mình lại trở nên thanh thản như vậy, có lẽ do H truyền sang. Cảm ơn H đã làm bạn của mình. Mặc dù lỡ 1buổi học, nhưng chả sao cả, mình sẽ làm bài nhiều hơn 1tí vậy. Phù, còn nợ 1bài chưa nộp hôm nay. Mình trở thành con nợ tri thức rồi (cộng với từ "tham lam tri thức" A2 bảo mình nữa là 1cặp).