Thứ Tư, 23 tháng 5, 2007

Xin lỗi tình yêu




Hôm nay, mình ko đi con đường quen thuộc mà rẽ sang lối khác, lằng ngoằng 1hồi cũng phải quay sang đường cũ. Đường về nhà sao lạ quá và cũng dài quá đỗi. Chỉ vì 1chút bốc đồng muốn khám phá mà bây giờ mỏi nhừ cả người, uể oải, cô đơn trên đường bỗng biết bao chân lý từ đâu kéo tới làm mình suy nghĩ còn lang mang hơn những cua quẹo.

" Lộ bất hành bất đáo,

Sự bất vi bất thành"

Đường ko đi ko tới nơi, việc ko làm ko thành công (vụ này học môn Hán Nôm í)

Cái mệt len vào mọi ngóc ngách của con người này mà cười nói rằng : "mi tiêu rồi, khà khà khà. Mệt mà nào giờ cũng ko biết thì làm sao đồng cảm được với ai?". Hai tháng nay, A2 đi làm rất năng nỗ để kiếm mấy đồng lương còm, vậy mà mình còn hành hạ đủ kiểu chẳng tha cho những giờ phút rảnh rỗi quý báu. Thế là A2 giận mình vô tâm là phải rồi. Nhưng thành thật mà nói thì mình có vô tâm đâu, chỉ ghen tị với mớ công việc, khách khứa, lũ h2 giá đặc biệt cao thui. Ngàn lần trừ đi 999 xin lỗi nhé tình yêu của tui. Đôi lúc e hay giận hờn, hay bắt A2 phải chờ đợi, phải làm n thứ để e vui lòng, nhưng đó là vì e muốn ở bên cạnh A2, ngắm nhìn A2 có dám hi sinh mà khổ sở vì e ko thui. Nói thế có hơi ác nhưng chỉ có câu đó là gần đúng sự thật nhất thui. Đường về ko có A2, lòng e buồn biết mấy. . A2 cố lên, cố lên, cố lên. Ko cần leo trèo chi rứa mà chỉ cần có tấm lòng chân thành là sẽ cảm hóa được sắt đá thôi.

Buồn vì ai ko biết, chỉ biết cả ngày cày trên chữ và số khiến cho cái bụng lên tiếng chống đối. Thế là ăn chiều khiêm ăn tối với 1món mới được phát minh còn nóng hổi và chưa có bằng sáng chế có tên "Mì đối ngoại", gồm : phở Việt đúng mùi ngò gai + kim chi xứ Hàn + mì Tàu (loại nấu vịt Bắc Kinh đoá). Ai thắc mắc về mùi vị thì tự pha chế theo công thức trên nhé. Chúc bạn thành công!