Thứ Năm, 6 tháng 9, 2007

Bien




5giờ sáng, biển bình yên quá, không dậy sóng, mặt trời bé xíu nhô lên chạm vào đám mây đen_tàn dư của cơn mưa hôm trước. Không khí thật trong lành, ta chỉ muốn gào lên thật to trước biển để sự tồn tại nhỏ bé này được chứng minh. Được ngửi cái vị mặn hơi tanh của biển, thần kinh khứu giác của người vốn quen với khói bụi ồn ào dường như refresh.

Một chuyến đi biển như vũ bão. 5PM Sat, bác tài theo chỉ thị chở cả bầy đi VT, hí hửng thật vì mình chỉ phải leo lên xe, mọi thứ từ A--->Y đã có người lo. Đến gần đích thì cả bọn cảm thấy ko thật hài lòng vì tiếc tiền thuê xe, thế là bác tài rẽ sang hướng khác, bầy đàn lũ lượt ra PT ngắm mặt trời mọc. Kế hoạch bị đổi lại thành : ăn nhậu _ ngủ_ ăn nhậu _.... ko làm cái này thì cũng làm cái kia. 24h ko ăn thì ngủ, trong đó có 12h lắc lư trên xe_đọan này có người nhớ lại sẽ khiếp. Đi vội vàng mà về cũng chả thư thả gì. Mặc dù phải ở 1nơi ko tiện nghi lắm nhưng được cái ăn uống rất chi dư dả (nhất là bạn N và bạn T). Không như mong đợi của C&N 3ngày lễ relax ko diễn ra lãng mạn với ảnh hai người nắm tay nhau đi trên cát trắng, cùng thưởng thức rượu vang và ngắm hoàng hôn, buổi sáng ngã đầu bên nhau nhìn mặt trời mọc ... thôi thì hẹn lại lần sau nhé!

Biển bình yên và em cũng bình yên ...