Nhìn toàn cảnh thành phố Vũng Tàu từ trên cao. (Chụp tấm nì sợ té gần chết, hay sợ té chết nhỉ???)
Trời cao, nước biết, núi xanh và nhà cửa chen chúc. Cảnh đẹp nhỉ?
Ẩn sau dáng núi là cỏ cây, ẩn sau cỏ cây là bóng dáng người đẹp "sơn nữ".
Ai đây ta?
Tui chứ ai, . Xí con cọp quá!
Biển 1 bên và em 1 bên. (leo lên đỉnh núi là phờ râu rùi, nhưng nhờ cái máu điệu cho nên..., tỉnh khiếp nhỉ?)
Mệt thì sao nhỉ?
Ngồi nghỉ và làm duyên chứ sao. Big hug nè.
Nghỉ phẻ rùi đứng lên làm dáng tiếp.
Chu choa! Cô ấy cười tươi thía. Xinh nhỉ?
Đứng hoài mệt phờ. Thui thì nằm làm kiểu vậy.
Nằm cũng đẹp ra phết nhỉ?
Bây giờ là tạo dáng kiểu gì nữa đây?
Cỏ cây chen đá, đá chen hoa, còn em thì chẳng chen mà cũng nổi nhất. (Nhờ cái áo vàng dzọt mà lại đen đen)
Ngừi đẹp hoang dã.
Nhìn kĩ thì em í cũng thùy mị, dịu dàng, ước lệ như thi, họa cổ điển lém chứ. (Chỉ mỗi tội áo vừa vàng vừa lắm dây )
Nhốp ảnh gia đây. (Anh í đang ôm gì í nhỉ?)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét